Dinh thự Họ Vương – Phó Bảng -độc nhất vô nhị tại cao nguyên Đồng Văn
Ít ai biết, Hà Giang còn có những điểm đến độc nhất vô nhị vẫn đang lưu giữ cho đến ngày nay là Dinh thụ nhà họ Vương và thị trấn Phó Bảng .
Dinh thự nhà họ Vương – Dư âm câu chuyện lịch sử
Dinh thự nhà họ Vương hay còn được gọi là Dinh Vua Mèo. Dinh thự được xây dựng trên mảnh đất hình mai rùa, tương truyền rằng nếu xây nhà trên mảnh đất này sẽ cả đời hưởng vinh hoa, phú quý. Quá trình hoàn thiện trong vòng 5 năm (1898 -1903) hoàn toàn bằng thủ công, không sử dụng máy móc thiết bị nào. được vua Mèo đầu tư lên đến 15 vạn đồng bạc trắng Đông Dương.
Điểm thu hút của Dinh Vua Mèo là sự kết hợp giữa kiến trúc thành quách của nhà Thanh Trung Hoa, kết hợp với các hoa văn của người Mông và chọn lọc với kiến trúc Pháp như các lò sưởi, lô cốt… Tạo nên một quần thể gồm 3 dinh Tiền- Trung- Hậu vô cùng độc đáo và bắt mắt.
Dinh thự nhà họ Vương gắn liền với những câu chuyện lịch sử về vị vua Mèo – Vương Đức Chính có tuổi thơ cơ cưc, khó khăn nhưng đầy quả cảm và thông minh đã trở thành thủ lĩnh của cao nguyên đá Đồng Văn. Vua Mèo lãnh đạo dân tộc đứng lên đánh đuổi quân Pháp, bảo vệ cao nguyên, mang lại bình yên cho người dân khắp vùng. Bởi vậy Vua Mèo luôn được người dân Đồng Văn tôn sùng, kính trọng.
Phó Bảng – Thị trấn ngủ quên giữa cao nguyên đá
Phó Bảng là thị trấn huyện lỵ của huyện Đồng Văn, tỉnh Hà Giang, cách thành phố Hà Giang khoảng 120km. Được gọi là “thị trấn ngủ quên” vì dường như thời gian ngừng lại ở thị trấn miền biên giới này khi bờ rào đá, vách tường trình, câu đối đỏ bằng tiếng Hoa dán ở của gỗ… cách đây trăm năm như thế nào thì bây giờ vẫn y như vậy.
Phó Bảng là ngôi làng cổ tích bình yên, thoát khỏi mọi xô bồ, tấp nập ngoài kia. Đến với nơi đây dễ nhớên qua ô cửa ngôi nhà rêu phong cũ kỹ, nhớ vách tường bạc màu, nhớ mái ngói âm dương, nhớ cả bộ trang phục truyền thống Lô Lô rực rỡ màu sắc. Một không gian đậm chất Trung Hoa với sắc đỏ của lồng đèn, câu đối.
Nhịp sống nơi đây chầm chậm trôi, dân tộc Lô Lô bảo đời vẫn quây quần ở đây, cùng nhau làm ăn, cùng vui chơi lễ hội, mộc mạc nguyên sơ như thuở ban đầu. Bởi vậy mọi tâm hồn khi dừng chân nơi đây đều gạt hết đi muộn phiền, sống chậm lại, cảm nhận những dư vị bình yên của cuộc sống.